Chồng à! Em đẹp hơn rồi đấy, anh về với em đi!
Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, quanh năm em chỉ biết tới cánh đồng ngoài đầy những sào lúa thẳng tắp, chẳng biết đến những loại mỹ phẩm cao cấp là gì. Bố mẹ cho em lên thành phố học để sau này cuộc sống của em sẽ khá giả hơn, không phải lam lũ như bố mẹ nữa. Em, hơn ai hết, em hiểu được điều đó, và phấn đấu hết mình. Anh đã để ý em từ khi nào không hay, tới khi nhận lời yêu anh em mới biết được lý do. Anh yêu em không phải vì vẻ đẹp, mà anh thấy được trong con người em cái hồn của người con gái miền tây, cái dịu dàng và mộc mạc của đồng lúa.
Anh từng tâm sự với em về những cánh đồng lúa xa xăm trong ký ức của anh về quê hương. Nhưng từ ngày gia đình anh chuyển lên thành phố ở, anh không còn được trở về đó nữa. em thương anh, thương bằng cả tấm lòng. Anh nói anh không quan trọng nhan sắc, anh chỉ yêu chính con người em thôi. Em hạnh phúc lắm, em chẳng cần phải sử dụng loại kem dưỡng da, serum nào tốt để có được một làn da trắng mịn màng, anh vẫn yêu em. Em không cần diện những bộ đồ thời thượng, tóc uốn bồng bềnh, anh vẫn yêu em. Anh yêu em vì em chính là em. Cô gái miền quê thật thà và chất phác.
Rồi mình lấy nhau, gia đình anh phản đối dữ lắm, chê em nhà quê, cục mịch, ăn mặc chẳng đâu vào đâu. Em biết chứ, nhưng anh vẫn yêu em, anh vẫn muỗn lấy em làm vợ bằng được. Và bố mẹ anh đã đồng ý.
Em cứ ngỡ hạnh phúc sẽ vỡ òa trong em, chúng ta sẽ được bên nhau mãi mãi mà không còn rào cản nào khác. Nhưng em đã nhầm. Mẹ anh muốn em đẹp lên trong mắt mọi người, chứ không phải là một cô con dâu nửa quê nửa tỉnh như em. Mẹ đã sắm cho em rất nhiều các loại mỹ phẩm, serum dưỡng da của Dr.Spiller để em sử dụng, không phải vì mẹ quan tâm em đâu, em biết, mẹ chỉ muốn làm đẹp danh dự của mẹ thôi. Nhưng em đã không gạt bỏ được cái quan điểm cổ hủ của em, vì anh đã nói rằng, anh yêu em chỉ vì em chính là em, và em không cần đeo thêm bất cứ chiếc mặt nạ nào khác. Em vẫn nhớ câu nói mẹ anh nói với em : “Muốn chồng yêu thương, không ăn phở dài bún ngắn bên ngoài thì phải biết làm cho mình mới lên một tý, cũ như đồ cổ trong tủ kính thì người ta ngắm mãi cũng chán thôi”. Em cũng không tin là điều đó lại thành sự thật anh ạ, những gì đến với em nhanh như cơn mưa rào vậy, mới hôm nào anh nói anh không cần em đeo bất cứ mặt nạ nào lên mặt, anh yêu em bởi vì em chính là em. Nhưng giờ thì đúng như mẹ anh nói, phở dài vẫn ngon hơn phải không anh?
Tối em hôm đó anh về khuya, trên tay vẫn cầm một lọ mỹ phẩm Dr.Spiller, em đoán là anh mua cho em. Những người đàn ông tự nhiên tốt một cách khác lạ với vợ mình thì chỉ có một lý do, đó là họ đang làm gì có lỗi. Em đã biết chuyện ngay từ khi anh về với vết son trên áo, nhưng em đã làm ngơ tất cả. Đến tối hôm đó anh về muộn, em đã không kìm chế được và ném cho anh những từ ngữ không thể lọt tai trước khi anh đưa lọ mỹ phẩm Dr.Spiller vào tay em. Sự kìm chế không thể dồn nén, anh đã nói phũ phàng với em thế nào anh nhớ không? “ Em xem lại em đi, quần áo, da mặt, tóc tai, em không bằng một góc của cái thứ phở dài em vừa nói, em hãy bằng một nửa của người ta đi rồi hãy to giọng”. anh ném lọ Dr.Spiller xuống sàn rồi bỏ đi ngay trong đêm tối. Câu nói của anh làm vỡ tan những lời hứa ngày xưa, những lời ngọt ngào anh dành cho em khi mới yêu nhau, khi anh đấu tranh tư tưởng với mẹ để cưới em.
Em nhận ra, tình yêu là chưa đủ, nếu chúng ta không biết quan tâm và làm mới mình. Em thay đổi rồi, em đã chăm sóc mình nhiều hơn, sắc đẹp, làn da, quần áo, tóc tai, đã khác hoàn toàn với thứ quê mùa mà mẹ anh thường nói. Em sử dụng kem dưỡng da và serum nào tốt của hãng Dr.Spiller em cũng sử dụng hết rồi đấy. Giờ em đã khác xưa rồi, không còn lôi thôi lếch thếch làm anh mất mặt nữa đâu, không còn quê mùa để anh phải xấu hổ với bạn bè nữa! Chồng à! Em đẹp hơn rồi đấy, anh về với em đi!